Wednesday, December 1, 2010

Sunset alone





Nắng cuối ngày, gió cuối thu...
Mùa đông tới, nhớ tiếng ru mẹ già
Nhớ quê, nhớ bạn, nhớ nhà...
Việt nam tôi đó giờ xa xa mờ...

14 comments:

  1. Cảnh hoàng hôn lúc nào cũng buồn và gợi nhớ, NG nhỉ?

    ReplyDelete
  2. Yes, buồn và gợi nhớ... buồn ơi là buồn!
    Hix...

    ReplyDelete
  3. Đẹp như tranh vẽ anh nhỉ/

    ReplyDelete
  4. Hì, wynh mần kỹ xảo í mừ, cho nó thê thảm thiết thim. Hihi

    ReplyDelete
  5. Cảnh gì đâu mà buồn đứt ruột hà wuynh. Có câu thơ này cho wuynh đứt tiếp nà
    " Quê nhà xa lắc, xa lơ đó,
    Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay"

    ReplyDelete
  6. Hừ hừ, mi mún dzìa là dzìa nên chọc ghẹo wynh hử nhỏ MayN kia :-))

    ReplyDelete
  7. Hôm nay còn thêm bài hát làm day dứt muốn chít ...

    ReplyDelete
  8. Hừ hừ, tui chèn dzô từ hồi đầu nhá. Lo mần Sui mệt, Sui dzui nên có thèm nghe???

    ReplyDelete
  9. Ủa lúc xem hình Gió đâu có nghe nhạc ta ...! :)

    ReplyDelete
  10. Ủa, lúc đó Gió đâu có mở loa héng ta?

    ReplyDelete

Cảm ơn đã ghé thăm Già :)